VĨNH BIỆT TƯỚNG GIÁP
Tướng Giáp đi rồi , thật vậy sao?
|
14/10/2013
VĨNH BIỆT TƯỚNG GIÁP
22/08/2013
VỀ THĂM THỦY ĐIỆN SƠN LA
Chào Sơn La, tôi đã về đây
Chặng đường đi dài hơn ba trăm cây số
Tuy có gặp ít nhiều trắc trở
Nhưng sánh sao công sức ở nơi này
Mộc Châu ơi ! thẳng cánh cò bay
Thảm cỏ xanh rờn, đàn bò đông đúc
Chúng đang hưởng của thiên nhiên ngoạn mục
Dâng cho đời dòng sữa tươi ngon
Nhớ ngày xưa biết đến Sơn La
Qua trang sử cây đào Tô Hiệu
Nhà tù Sơn La nơi giam nhiều lãnh tụ
Đã hiến dâng cho Cách Mạng nước nhà
Giờ đến Sơn La, ngợp ánh sao sa
Thủy điện đó, niềm tự hào kiêu hãnh
Lớn nhất nước và ra đời nhanh nhất
Nó chứng minh sức mạnh Việt Nam
Chào các anh các chị công nhân
Chào các kỹ sư, chuyên viên các cấp
Chào lãnh đạo luôn kịp thời có mặt
Để điện năng lên lưới tỏa muôn nơi
Ta nhìn kìa, dòng thác bạc đang rơi
Như chất chứa những điều không thể nói
Như dòng điện có bao giờ ai thấy
Lặng lẽ âm thầm dâng hiến cho đời
Với tình yêu nghề điện trong tôi
Tôi tự hào với những điều trông thấy
Đến hôm nay trên bản đồ đổi mới
Mãi mãi ghi tên Thủy Điện Sơn La
Tháng 06-2013
07/07/2013
TRÀ CỔ ĐIỂM ĐẦU CHỮ S
Trà cổ nước xanh rờn
Nơi điểm đầu chữ S
Cát mịn dưới bàn chân
Sóng xô vào ào ạt
Hàng phi lao bát ngát
Le lói ánh bình minh
Nơi gió về ôm ấp
Đây là biển của mình
Đêm về đèn lung linh
Nhà hàng kề san sát
Nhạc vui sóng rập rình
Biển cùng hòa tiếng hát
Một vùng biên thanh bình
Đêm nằm ru ngon giấc
Thức dậy với bình minh
Con người như thêm sức
Trà cổ tháng 6 - 2013
|
29/05/2013
VỀ THĂM ĐIỆN VINH
VỀ THĂM ĐIỆN VINH
Tháng
5 vừa qua tôi cùng một số anh chị em trong CLB thơ điện VN đã về thăm
CLB " Bạn yêu thơ " của hội hưu trí nhà máy điện Vinh _ Nghệ An . Nhà
máy điện Vinh và nhà máy điện Lao Cai do Liên Xô giúp ta xây dựng năm
1957 và khánh thành vào năm 1959 , cócùngcông suất 8000 kilô oát ,
hồi đó là quí lắm , nó đã giúp cho phát triển sản xuất sau hòa bình lâp
lại ở miền Bắc
Đến nay cả hai nhà máy đều không còn nữa . Trong chiến tranh nhà
máy điện Lào Cai có một liệt sĩ , còn nhà máyđiện Vinh có tới 13 liệt sĩ
Tôi
viết bài thơ này nhằm nhớ tới một thời kỷ niệm đã qua và tri ân những
người đã ngã xuống vì dòng điện . Xin trân trọng giới thiệu cùng quí độc
giả
18/04/2013
CÔ HÀNG XÓM.
Xưa ở quê có cô hàng xóm
Cứ hàng ngày đi học gặp
nhau
Nhưng ít nói , chỉ lặng cúi
chào
Và chỉ thế , ai vào
việc ấy
Nhà tôi nhà nàng xa nhau chả
mấy
Cách vài hàng dăm bụt , mùng
tơi
Ra hái rau là nhìn thấy nhau
rồi
Nhưng cũng ít khi nào
tâm sự
Bẵng một dạo vắng nàng trên
lớp
Cũng ít khi gặp gỡ hỏi han
Chẳng hiểu vì sao tôi cứ nhớ
tới nàng
Tuy biết vậy chỉ là
trong ý nghĩ
Rồi một hôm nàng gọi tôi ra
ngõ
Bên cây xương rồng cạnh cổng
nhà tôi
Nàng mượn sách chép bài khi
vắng lớp
Tôi nhìn nàng , muốn hỏi ,
nhưng thôi
Rồi cuộc đời nối tiếp
chẳng ngừng trôi
Tôi vẫn học , vẫn chăn trâu
, cắt cỏ
Một bất ngờ nàng rời xa xóm
ngõ
Nghe đâu yêu và lấy một
phóng viên
Năm tháng qua đi , diễn
biến triền miên
Tôi học xa bước vào đời
thử thách
Chẳng biết nàng đã có
gì đổi khác
Chỉ biết nàng là cô hàng
xóm ở quê tôi
Hà Nội 12 _ 4 _ 2013
|
11/04/2013
NHỚ VỀ CHA
NHỚ VỀ CHA
Con nhớ khi cha mất
Con nằm mơ về cha
Luồng điện giao bất chợt *
Khi con đang ở xa
Điều này sao lý giải
Tình con và tình cha
Con mơ về lối ngõ
Bóng cha như xóa nhòa
Đời cha cũng lận đận
Ngược xuôi để kiếm tiền
Khi xe bò chuyên chở
Một thời ở Cầu Tiên
Lúc lại sang Văn Giang
Đắp đê thuê ngăn lụt
Cùng bà con họ hàng
Khi cuộc đời khốn khó
Cha từng làm nghề thuốc
Cũng cứu độ nhân dân
Nhưng thế thời phải thế
Nếm trải đủ phong trần
Quê mình xưa xanh ngát
Lúa ngô khoai đậu vừng
Cha dáng gầy vác cuốc
Con bám sát theo chân
Con rời quê đi học
Lại công tác nơi xa
Mỗi khi về tới ngõ
Cha hỏi : Bảy về à
Giờ con vẫn về quê
Không nghe cha hỏi nữa
Hình cha mãi trong con
Vẫn đậm in một thuở
Hà Nội 10-04-2013
Viết nhân ngày giõ Cha
*Một hiện tượng có thật xuất hiện trong tôi - khi tôi đang ở xa
đúng hôm cha tôi chết , tôi nằm mơ cha tôi ra đi ,tôi gọi là
luồng điện giao giữa những người ruột thịt
10/04/2013
(Đoàn Điện Lưc Thăm Yên Tử 19-4-2012)
VỀ YÊN TỬ
Tôi lại về Yên tử
Theo dấu tích ngày xưa
Phật Hoàng tu ở đó
Còn lưu danh đến giờ
Đường xưa dốc ngoằn ngoèo
Đá mòn lô nhô lớp
Sao người xưa bước được ?
Tới đỉnh trời phù vân
Đường nay đã xây bậc
Lại thêm hai cáp treo
Leo trèo vẫn phải cố
Chùa Đồng đang vẫy chào
Tháp Tổ ở đây rồi
Trần Nhân Tông phật tổ
Đang ngồi nhìn khắp nơi
Hành hương tới xứ người
Cây Đại năm trăm tuổi
Túng Bách bảy trăm năm
Vẫn vững vàng trước gió
Dưới trời mây mù sương
Qua Hoa Yên, Một mái
Qua Bảo Sái, Hoa Tiêu
Bước dồn theo gậy trúc
Mặc tim nhịp hơi cao
An kỳ Sinh đây rồi
Sương mù vương ướt đẫm
Gió lộng ùa theo thân
Không làm ta chùn bước
Chùa Đồng trên một chút
Đá lô nhô dưới chân
Theo nhau người sau, trước
Tới rồi chốn linh thiêng
Trăm năm dù tu hành
Nếu chưa về Yên tử
Chưa thể thành chính quả
Luôn nguyện cầu, chân tu
ngày 19-4-2012
VỀ YÊN TỬ
Tôi lại về Yên tử
Theo dấu tích ngày xưa
Phật Hoàng tu ở đó
Còn lưu danh đến giờ
Đường xưa dốc ngoằn ngoèo
Đá mòn lô nhô lớp
Sao người xưa bước được ?
Tới đỉnh trời phù vân
Đường nay đã xây bậc
Lại thêm hai cáp treo
Leo trèo vẫn phải cố
Chùa Đồng đang vẫy chào
Tháp Tổ ở đây rồi
Trần Nhân Tông phật tổ
Đang ngồi nhìn khắp nơi
Hành hương tới xứ người
Cây Đại năm trăm tuổi
Túng Bách bảy trăm năm
Vẫn vững vàng trước gió
Dưới trời mây mù sương
Qua Hoa Yên, Một mái
Qua Bảo Sái, Hoa Tiêu
Bước dồn theo gậy trúc
Mặc tim nhịp hơi cao
An kỳ Sinh đây rồi
Sương mù vương ướt đẫm
Gió lộng ùa theo thân
Không làm ta chùn bước
Chùa Đồng trên một chút
Đá lô nhô dưới chân
Theo nhau người sau, trước
Tới rồi chốn linh thiêng
Trăm năm dù tu hành
Nếu chưa về Yên tử
Chưa thể thành chính quả
Luôn nguyện cầu, chân tu
ngày 19-4-2012
28/03/2013
NGÀY XƯA MẸ GÁNH
Ngày xưa mẹ gánh Một bên là gạo, Một bên là con Chòng chành, kĩu kịt Rảo bước trên đường Ngày xưa mẹ gánh Mọi thứ trên đời Miễn là bán được Để nuôi con thôi Ngày xưa mẹ gánh Lận đận cả đời Vật lộn đất trời Nuôi đàn con nhỏ Điều gì mẹ ơi ! Làm nên sức mạnh ? Tình yêu tuyệt vời ! Của lòng người mẹ Con nhìn trong gió Thấy bóng mẹ bay Con nhìn trong mây Mẹ đang chèo chống Lòng con trống vắng Mẹ đi xa rồi Tháng hai mẹ về Sưởi lòng con ấm Ngày xưa mẹ gánh... Gánh cả cuộc đời Đọng mãi trong tôi Ngày xưa mẹ gánh..
Hà Nội 28-03-2013
Viết nhân ngày giỗ mẹ | |
21/03/2013
ANH ĐIỀU ĐỘ
ANH ĐIỀU ĐỘ
Không có anh điều độ
Điện em biết đi đâu
Không có chị thông tin
Em lấy ai môi giới
Điện em từ lò máy
Từ than đốt ra hơi
Điện em từ thác bạc
Luôn hiến dâng cho đời
Điện em nghe réo rắt
Vi vút trên tầng cao
Theo anh điều độ dẫn
Nơi nào em cũng vào
Em vào lò luyện thép
Cho quặng kia rực hồng
Em đi khắp ruộng đồng
Bơm nước về đổ ải
Em tới các nhà máy
Làm mọi thứ trên đời
Em làm sáng đất trời
Xua đói nghèo tăm tối
Dù muôn lần đổi mới
Điều độ em chẳng rời
Vì anh là tất cả
Để em khỏi chơi vơi
11/03/2013
VĨNH BIỆT HUGOCHAVEZ
VĨNH BIỆT HUGOCHAVEZ
Nghe tin anh qua đời
Tuổi chưa đến sáu mươi
Sao anh đi sớm thế
Để đau thương cho đời
Tôi anh chẳng quen biết
Cách nhau hàng vạn cây
Nhưng mà ngàn tin hay
Từ Vê Nê... bay tới
Mười bốn năm đổi mới
Đất nước anh thay da
Người nghèo ơn nhiều lắm
Anh là người tài ba
Thế giới nhiều biến chuyển
Con người thật lắm điều
Người như anh chèo chống
Thuyền mới chẳng liêu xiêu
Vĩnh biệt anh Cha Vét
Mất đi người tài hoa
Sao còn nhiều người xấu
Cứ sống mãi tới già
Hugochavez Tổng thống nước venezuela
mất ngày 06-3-2013 (Thọ 58 tuổi)
07/03/2013
CHÀO MỪNG NGÀY 08-03-2013
Nhân kỷ niệm 8-3 Thế Sùng có hai bài thơ chia sẻ với bạn bè
TÌNH YÊU MỘT THUỞ
Tình yêu đến ngọt ngào
Như mía lùi trong lửa
Tăng nhip sống cho đời
Rộn ràng từng hơi thở
Còn lại gì trong em
Buồn vui và nỗi nhớ
Bóng ai mờ trong sương
Còn in hình một thuở
Chẳng có gì cho em
Ngoài tình yêu nồng cháy
Là khát vọng ước ao
Cho đời tươi trẻ lại
Em vẫn ở đâu đây
Tuy rằng anh chẳng thấy
Chỉ biết trong lòng anh
Hình em còn mãi mãi
TÂM SỰ
Anh muốn dành riêng cho em thôi
Những dòng tâm sự của cuộc đời
Em ơi, em mới từ đâu tới
Đã trở thành nguồn sống đầy vơi
Anh muốn nói nhiều chỉ mình em
Ngọt ngào hương vị đượm tình riêng
Ồn ào không phải tình say đắm
Lặng lẽ như triều dâng dâng lên
Những lần gặp trước chưa quen
Chỉ hai con mắt ta nhìn nhau thôi
Hôm nay em đến đây rồi
Ta ngồi tâm sự cuộc đời nghe em
21/02/2013
CHÀO CÁC CÁNH ĐỒNG QUÊ TÔI
CHÀO CÁC CÁNH ĐỒNG QUÊ TÔI
Xin chào đồng Ben
Tên gọi của cánh đồng tốt nhất
Thuộc loại " nhất đẳng điền "
Đất tơi màu mỡ
Trồng khoai tây, xu hào, cải bắp
Lượn nhát cuốc ta, vồng khoai thẳng tắp
Mươn mướt xanh bát ngát cánh đồng làng
Những đôi chân trần vục nước dưới mương
Chăm bón sớm hôm cho màu xanh bất tận
Xin chào đồng Nghê, đồng Hồi xa lắc
Vài ba cây mới tới được ruộng mình
Ven mương nước gầu đôi thi nhau tát
Giữa trưa hè vục nước cứ trong veo
Nhớ những ngày mót lúa mót khoai
Lượm hạt vương rơi chất đầy bị thúng
Mầm khoai nhú đương ươm cho sự sống
Mặt rạng ngời niềm vui sướng hiện lên
Chào Chân Tục, đồng Cời rất đỗi thân quen
Gắn bó sớm trưa thời còn cắp sách
Dù xa làng nhưng trên đường tới lớp
Cũng hai mùa ngô lúa xanh cây
Chào đồng Nỏ, đồng Quan, Cửa Cống, đồng Bằng
Nhiều cánh đồng, tên tôi không kể hết
Những tên đất, tên đồng một thời đáng nhớ
Vồ đập đất bắn vào chân đau điếng con người
Để cho ngô chắc hạt dâng đời
Tôi xin chào đồng ruộng quê tôi
Đã nuôi tôi và mọi người bao đời tiếp nối
Thời mở cửa nhường phố, đường, nhà máy
Đã bớt đi những tên đất thân quen
Nhưng những cánh đồng vẫn còn mãi trong tôi
Đã ghi dấu cả một thời ký ức
Viết về quê hương Hà Hồi-Thường tín-Hà Nội
Viết tại Hà Nội tháng giêng 2013
04/02/2013
MỪNG XUÂN QUÝ TỴ 2013
Phiên âm câu đối
(Đọc từ phải sang)
Thiên thiêm tuế nguyệt, nhân thiêm thọ
Xuân mãn càn khôn, phúc mãn đường
Dịch :
Trời thêm năm tháng, người thêm thọ
Xuân rạng non sông, phúc rạng nhà
Thơ :
MỪNG XUÂN QUÝ TỴ 2013
(Mượn ý câu đối trên)
Vũ trụ xoay vần, vẫn cứ xoay
Năm năm tháng tháng lại ngày ngày
Con người sống khỏe càng thêm thọ
Trái đất trường tồn lắm đổi thay
Đón Tết non sông thêm rạng rỡ
Mừng Xuân khắp chốn rợp cờ bay
Nhà nhà hưởng phúc cùng con cháu
Bĩ cực nhiều rồi tới thái lai
Nguyễn Thế Sùng viết câu đối
Và có thơ chúc mừng năm mới
21/01/2013
CON ĐƯỜNG LÀNG TÔI
CON ĐƯỜNG LÀNG TÔI
Tôi ngỡ ngàng trước con đường làng
Mầu bê tông ngập tràn ánh nắng
Thẳng ra muôn nơi bầu trời sáng lạn
Vào ra làng đã có một con đường
Nhớ ngày xưa tôi bước ra đồng
Đường sống trâu gập ghềnh trắc trở
Chân bám chặt mà vẫn luôn bị ngã
Ôi con đường ghi dấu ấn tuổi thơ
Muốn có con đường là cả giấc mơ
Làng ta nghèo lấy đâu tiền xây dựng
Thật đáng buồn tiễn người thân đã mất
Phải nhờ đường người đau sót nào hơn!
Nay đường làng ta đã rộng thênh thang
Con cháu xa quê lại về hội lễ
Kiệu làng ta uy nghi bệ vệ
Theo đường làng dẫn con cháu tới tương lai
Tiếng trống tùng tùng dõng dạc vang xa
Cờ xí rợp trời tươi màu khoe sắc
Các cụ bảy tám mươi hãy còn sung sức
Áo the chùng ung dung bước trên đường
Vào ra làng đã có một con đường
Nên mọi người gắn bó với quê hương
Hà Hồi-Thường tín-Hà Nội năm 2000
Nguyễn Thế Sùng
DƯỚI ĐÂY LÀ MỘT SỐ HÌNH ẢNH VỀ CON ĐƯỜNG LÀNG TÔI
10/01/2013
GÓC TÂM SỰ
NIỀM VUI
Tin vui vừa chợt tới
Em vẫn gọi là anh
Nắng vàng sao đẹp thế
Hạt sương càng long lanh
ĐÔNG VỀ
Mùa đông về em ơi
Gió bấc trời se lạnh
Trong căn phòng ấm áp
Em có thầm gọi anh
KHOẢNG TRỐNG CUỘC ĐỜI
Cuộc đời ai cũng còn khoảng trống
Không phải ai cũng lấp được đầy
Đành vậy thôi, đó số kiếp con người
Ta hãy nhận và sống cùng với nó
Tin vui vừa chợt tới
Em vẫn gọi là anh
Nắng vàng sao đẹp thế
Hạt sương càng long lanh
ĐÔNG VỀ
Mùa đông về em ơi
Gió bấc trời se lạnh
Trong căn phòng ấm áp
Em có thầm gọi anh
KHOẢNG TRỐNG CUỘC ĐỜI
Cuộc đời ai cũng còn khoảng trống
Không phải ai cũng lấp được đầy
Đành vậy thôi, đó số kiếp con người
Ta hãy nhận và sống cùng với nó
01/01/2013
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)