SAO LẠI CỨ
MUỐN VỀ UÔNG BÍ
Sao lại cứ muốn về Uông Bí
Nơi xa xôi rừng núi năm nào
Có một nhà máy điện rất đáng tự hào
Nơi khởi phát nhiều cuộc đời tiếp nối
Sao lại cứ muốn về Uông Bí
Dấu chân xưa bùn đất ở đâu rồi
Đã dựng xây một nhà máy tuyệt vời
Hiên ngang lắm dưới thời đánh Mỹ
Ta cứ đắm trong từng dòng suy nghĩ
Bao nhớ thương, vật lộn, vơi đầy
Bao năm rồi gắn bó ở nơi đây
Đời ta cứ cuốn theo cùng nhà máy
Cứ nằm ngủ là mơ về nơi ấy
Tiếng xả hơi báo sự cố xẩy ra rồi
Còi báo động máy bay Mỹ đến nơi
Súng đạn nổ không át dòng điện chảy
Ta gặp gỡ những lớp người tiếp nối
Dù chưa quen nhưng thân thiết tự bao giờ
Trân trọng, tự hào, xúc động quá bạn ơi !
Dòng nhiệt huyết giao hòa sâu lắng lắm
Ta lại được tới đất Thiền tĩnh lặng
Chốn linh thiêng của Đức Tổ Phật Hoàng
Nơi mù sương Người tọa lạc bao dung
Đang rõi theo mọi cõi lòng hướng thiện
Sao lại cứ muốn về Uông Bí
Vài ngày thôi đã sống lại một thời
Không phải ai hiện diện ở trên đời
Cũng có được những tháng ngày đáng nhớ
Nguyễn Thế Sùng
(Kỷ niệm chuyến viếng thăm Uông Bí)
ngày 24-25 / tháng 4 / 2014